Cướp chiếm đât Thánh, tài sản của Tôn giáo và bách hại các
giáo hữu để thôn tính không gian và phô
trương sức mạnh tà quyền là bản chất cố hữu của Cộng sản Việt Nam . Vấn đề được đặt ra ở đây không
phải là Đất mà vấn đề con Người.
Sau chuyến đi của ông Nguyễn Phú Trọng từ Trung Quốc trở về.
Chiến lược thôn tính không gian Tôn giáo, cụ thể là đàn áp những tổ chức, cộng
đòan Tôn giáo đối kháng với Cộng sản đã “biến
tướng” sang một loại hình “đối thoại” mới, cực kỳ thâm hiểm và phi nhân tính,
đó là: Lôi kéo, cưỡng chế người dân
lương thiện tham gia vào tội ác chống Tôn giáo, chống Nhân loại của chính quyền
cộng sản Việt Nam.
Hãy điểm lại những gương
mặt mới mà Bộ Công an và Ông Nguyễn Phú Trọng đã dùng từ những ngày 03.11.2011,
16.11.2011, 20.11.2011, ở Thái hà, Hà Nội, chúng ta sẽ thấy rất rõ. Có một số là
dân phòng như người đã ngang nhiên vào khủng bố trong nhà thờ Thái Hà khi đang
dâng Lễ, đặc biệt trường hợp Nguyễn Thị Lý ở số 7 ngách 56 ngõ 100 Tây Sơn, Tổ
trưởng dân phố, Phó chủ tịch hội phụ nữ phường Quang Trung, Đống Đa, Hà Nội thì
không phải tính vì những người này đã chung phần tội ác với cộng sản lâu rồi
nhưng rất đông những con người lẫn trong đó với những cái nhìn ngỡ ngàng, không
quen với những hành động vu vạ cáo gian hay chửi bới nơi thờ phượng. Họ là ai?
Họ là những người dân lương thiện đang bị bức ép hoặc bị lừa gạt để nhúng tay
vào những tội ác Phạm thánh này.
Ở Tây Nguyên, 15h ngày 15/09/2011. Chính quyền huy động rất nhiều
hộ dân nghèo trong khu vực nhưng họ không nghe và chỉ một số tới xem cảnh chính
quyền ngang nhiên leo lên nóc Nhà Nguyện của Hội Thánh
Trưởng Lão, làng Lung, Xã Ia Sêr, Sa Thầy, KonTum. do mục sư A ChăL
quản nhiệm. Bọn chúng đã phạm Thánh cách trắng trợn, cưa phăng Thánh giá và vứt
xuống sân.
Ở Con Cuông, Giáo Phận Vinh,
gần 500 người dân vô tội đã bị chính quyền cộng sản bức ép “ không cho hộ
nghèo” và lừa gạt “hứa” cho những quyền lợi khác để buộc những người dân nghèo này
phải tham gia vào tội ác với chính quyền.
Ở Giáo xứ Mỹ Lộc, thuộc Giáo hạt Văn Hạnh, GP Vinh “ nhà cầm qyền đã huy động
toàn bộ lực lượng dân không công giáo trong xã Bình Lộc”.
ở Ngọc Long hạt Bảo Nham, Giáo Phận Vinh. Tuy chưa xãy ra đàn
áp nhưng chính quyền đã dọn đường dư luận bằng những chiến
dịch tuyên truyền, vận động ở quy mô rộng lớn.
Những gương mặt mới bị lôi kéo này, Họ là ai? Họ là những
người dân lương thiện và chính xác là như vậy. Nếu ở Thái hà họ bị kéo, đẩy vào
cuộc bằng những thủ đoạn cưỡng ép, thuê mướn thì ở những nơi khác, những người
dân vô tội này cũng bị cưỡng chế bằng các khõan nợ ở ngân hàng, các chế độ” ưu
đãi” hộ nghèo, hòan cảnh…
Tất cả đều nằm trong chiến lược “ trút nhớt cho lươn” “ gắp
lửa bỏ tay người”.
Mưu đồ sâu xa của kế hoạch này là kéo người dân lương thiện
dự phần vào tội ác cướp chiếm của cộng sản. Mục đích của kế hoạch này không chỉ
nhằm tạo thêm mâu thuẫn lương giáo để cộng sản lợi dụng vào nhiều việc chia rẽ khác
mà thâm hiểm hơn là từng bước chuyển mọi tội ác của Cộng sản sang những người
dân vô tội và biến những người dân lương thiện này thành những kẻ bất lương, bị
xã hội nguyền rủa rồi cuối cùng họ phải trượt dốc theo những tội ác mới của
cộng sản. Thật là một kế hoạch khát máu người dân vô tội, thâm hiểm và độc ác
hơn cả thời cải cách ruộng đất.
Khi người dân lương thiện đã lỡ rơi vào vòng bạo lực thì
chính quyền sẽ quay sang quy tội họ. Mục đích của quy tội không phải để kết án
nhưng để tiếp tục lợi dụng sự nghèo túng, thiếu thốn của họ. Nếu họ muốn tự do và
hưởng những quyền lợi bẩn trong cơ chế thì phải tiếp tục nghe theo sự sai khiến
của chính quyền vào những phi vụ khác, nếu chống lại sẽ bị kết án vì kẻ chủ mưu
xúi dục dân chúng không bao giờ lộ diện mà nó chuyên dùng người của Ủy ban Mặt
Trận Tổ Quốc hoặc Ủy ban Đòan Kết để kéo người dân nghèo vào cuộc.
Khi sự việc vỡ lỡ thì người dân mới ngớ ra rằng mình trúng
kế của Cộng sản. Truy tìm về kẻ chủ mưu lừa gạt, bức ép thì không thấy có cái
lệnh nào cụ thể bằng văn bản có đóng dấu minh bạch mà chỉ là truyền mồm, truyền
qua điện thoại hay truyền qua một bửa nhậu say bí tỷ nào đó. Tóm lại là không
có sự can thiệp công khai mang tính pháp lý nên khi sự việc võ lỡ, người dân
lương thiện phải câm nín nhận tội bởi đã phạm vào điều nọ, tội kia. Trong khi
đó kẻ chủ mưu bày ra tội ác thì vẫn nghiễm nhiên dùng quốc huy để đóng vào lệnh
triệu tập hoặc ra lệnh gõ búa kết án người dân lương thiện một cách “đúng pháp
luật”.
Sự thật ấy đã đang và sẽ tíêp tục diễn ra một cách công khai, đồng loạt và có chiến
lược cụ thể cho từng vùng, miền tùy theo
trình độ dân trí của mỗi khu vực có đồng bào theo Tôn giáo.
Vì sao chính quyền Cộng sản Việt Nam lại thâm độc và tán tận lương
tâm với đồng bào ta như vậy? Liêụ sẽ có bao nhiêu người dân nghèo, lương thiện
bị lôi kéo vào những tội ác này để tàn phá tinh thần đòan kết dân tộc ? Tuy
nhiên không phải người dân nghèo ở đâu cũng dễ bị lợi dụng. Trường hợp nhân dân xã Đại Sơn
huyện Đô lương thì khác: Họ chủ động tự vệ, bảo vệ và công khai đối
đầu với bạo quyền Cộng sản để dành Công lý.
Khi chính quyền cộng sản đã dùng tới thủ đoạn kéo người dân
nghèo lương thiện nơi các vùng Nông thôn và những người bần hàn nơi thành thị vào
chung phần tội ác với nó thì chắc chắn sẽ không có thủ đoạn nào mà bọn chúng
không giám làm.
Những ai đã, đang chủ mưu và bảo kê cho kế hoạch táng tận
lương tâm này ?
Tội quy vào trưởng. Bí thư đảng cộng sản từ Trung ương tới
địa phương ở Việt Nam
phải hòan toàn chịu trách nhiệm về hậu quả của kế hoạch táng tận lương tâm này.
Trưởng Công an từ Trung ương tới địa phương phải chịu trách
nhiệm trước nhân dân về những hậu quả tranh chấp đã đang và sẽ diễn ra liên
quan tới con người và tài sản của các tổ chức Tôn giáo chân chính ở Việt Nam.
Là những người sống có tinh thần Tôn giáo chân chính ở Việt Nam ,
chúng ta phải làm gì trước những mưu đồ thâm hiểm của chính quyền cộng sản hôm
nay?
Đã tới lúc tòan dân phải có kế hoạch tự vệ và đối đầu bất
bạo động với chế độ tà quyền, táng tận lương tâm, phi nhân tính này.
Khi cần kíp, Nhân dân được phép tự vệ và phải tự vệ có tổ
chức khi bị Công an và dân phòng tấn công.
Mọi hậu quả xảy ra liên quan tới việc tranh chấp quyền lợi Tôn
giáo và quyền tự do tín ngưỡng đều quy trách nhiệm vào những kẻ cầm đầu của xã,
huyện và tỉnh, thành… nơi xảy ra sự cố.
Các giấy mời, giấy triệu tập những người liên quan tới các
vụ việc nói trên đều không có hiệu lực, vì chính kẻ viết, ký lệnh triệu tập
cũng chính là một trong những đầu mối gây ra bạo loạn, gây ra chia rẽ. Nên nhân
dân, đặc biệt là giáo dân cần phải dứt khóat bất hợp tác với những kẻ này dưới
bất cứ hình thức nào vì đơn giản rằng chính những kẻ đó không tôn trọng pháp
luật thì nhân dân phải cự tuyệt với những thứ quyền, lệnh đến từ sự lạm dụng
pháp luật ấy.
Phải chủ động tự vệ và bảo vệ chứ đừng mong kêu cứu hay
khiếu tố tới cấp cao hơn vì cấp cao nhất và có quyền nhất trong đảng Cộng sản Việt Nam thì
luôn ở Trung quốc chứ không ở Việt Nam. Đó là sự thật.
Niềm hi vọng và lời kêu gọi khẩn thiết, cuối cùng của nhân
dân Việt Nam không riêng gì những người sống có tinh thần Tôn giáo là: Hởi những nhà lãnh đạo chân chính đang sót
lại trong guồng quay bạo quyền hôm nay, hãy thương lấy dân mình khi họ đang
muốn, nếu tiếp tục im lặng, trượt dốc
theo những quyết định hồ đồ như đã xảy ra thì ngày chung cục, Nhân dân sẽ không
biết các ông là ai và ngày đó kể cả Thủ lĩnh các Tôn giáo có lên tiếng bệnh vực
các ông thì nhân dân cũng không thể nghe
theo bởi ngày họ bị bách hại thì các ông ở đâu? đã giữ chức vụ, trách nhiệm gì
khi xảy ra tội ác?
Khi khối đòan kết Dân tộc bị chia năm xẽ bảy và khắp nơi
trên đất nước Việt Nam lan
tràn bạo động do người Việt mâu thuẫn người Việt, thử hỏi lúc đó Cộng sản Bắc
kinh có cần đánh Việt Nam
nữa không?
Ai sẽ được lợi và tiếp tục bóc lột nhân dân Việt Nam
nếu không phải là những kẻ đang chủ mưu gây ra bạo loạn hôm nay?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét